Nằm dưới chân một ngọn núi đá vôi ở thôn 3 Thiết Sơn, xã Thạch Hóa, huyện Tuyên Hóa, cây gạo cổ thụ vươn cao khoảng 25 mét, tán rộng chừng 20 mét, rễ cắm sâu vào lòng đất như một phần máu thịt của làng quê. Thân cây nơi gốc to đến mức mười người ôm không xuể, dấu tích của bao mùa mưa nắng, bao dâu bể đổi thay.
Dẫu tháng năm cứ trôi, cây gạo vẫn đứng đó, hiên ngang đón nắng, đón gió, trở thành linh hồn của làng, chứng nhân cho biết bao thế hệ sinh ra và lớn lên. Khác với sắc đỏ rực của những cây gạo miền Bắc, hoa gạo ở Thạch Hóa mang màu cam tươi thắm, nổi bật giữa trời xanh, đẹp như một ngọn lửa cháy mãi trong ký ức người dân.

Nằm trong khu bảo tồn voọc gáy trắng Tuyên Hóa, không ai biết cây gạo này đã có từ bao giờ. Chỉ biết rằng, từ khi còn bé thơ, những người già trong làng đã thấy nó sừng sững giữa đất trời. Người dân nơi đây luôn tin rằng cây gạo là nơi trú ngụ của thần linh, của những linh hồn đã khuất, nên không ai dám chặt phá. Họ kính cẩn, tôn thờ như một báu vật thiêng liêng của làng, của quê hương.