Giữa bao đổi thay của thời gian, có một gốc cây vẫn lặng lẽ đứng đó, chứng kiến biết bao thế hệ lớn lên, đi xa rồi trở về. Cây gạo cổ thụ hay còn gọi là cây mộc miên, không chỉ là bóng mát giữa trời, mà còn là một phần ký ức, một biểu tượng thiêng liêng trong lòng người dân Quảng Bình. Mỗi mùa hoa nở, những cánh đỏ rực rỡ như ngọn lửa thắp lên bao kỷ niệm xưa cũ, gợi nhớ về những ngày thơ bé, về những câu chuyện kể bên gốc cây già.
Suốt hàng trăm năm qua, cây gạo này đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của bà con nơi đây. Nó không chỉ che chở, gắn bó với làng quê mà còn được xem như một “báu vật” quý giá, lưu giữ hồn cốt của vùng đất này. Và cũng chính vì thế, nó vinh dự trở thành cây di sản đầu tiên của Quảng Bình – một chứng nhân lặng lẽ của bao thăng trầm lịch sử, một niềm tự hào của quê hương.
