Đồi Rockpile nằm trên Quốc lộ 9, cách thành phố Đông Hà khoảng 29 km về phía Tây, cách cầu Đakrông 20 km về phía Đông và cách sông Bến Hải – cầu Hiền Lương khoảng 18 km theo đường chim bay. Với độ cao 230 mét, ngọn đồi này nổi bật giữa vùng đồng bằng, tạo thành một điểm quan sát tự nhiên độc đáo. Đặc biệt, địa hình hiểm trở với những vách đá dốc đứng khiến Đồi Rockpile gần như không thể tiếp cận bằng đường bộ, chỉ có thể đến bằng trực thăng.
Trong giai đoạn (1966-1969), quân đội Hoa Kỳ đã chọn Đồi Rockpile làm căn cứ quân sự và tháp canh chiến lược, được gọi là Elliot Combat Base. Từ đây, họ có thể quan sát các hoạt động của Quân đội Nhân dân Việt Nam trong khu vực phi quân sự (DMZ) và các tuyến đường xâm nhập từ Bắc Việt Nam qua Lào. Vị trí này cũng giúp Mỹ khống chế một phần Quốc lộ 9, tuyến giao thông huyết mạch nối Đông Hà với Khe Sanh và Lào.

Đồi Rockpile đóng vai trò quan trọng trong Chiến dịch Đường 9 – Khe Sanh năm 1968, một trong những chiến dịch khốc liệt nhất của Chiến tranh Việt Nam. Cùng với các căn cứ như Đầu Mầu và Cao điểm 241, Đồi Rockpile tạo thành một hệ thống phòng thủ liên hoàn, giúp Mỹ kiểm soát khu vực và chi viện cho các căn cứ quân sự lớn như Ái Tử và Đông Hà. Tuy nhiên, địa hình hiểm trở và sự phụ thuộc hoàn toàn vào tiếp tế bằng trực thăng khiến việc duy trì căn cứ này trở thành một thách thức lớn cho quân đội Mỹ.
Chiến thắng Đường 9 – Khe Sanh đã đánh dấu sự thất bại của chiến lược “Chiến tranh cục bộ” của Mỹ, làm lung lay tinh thần quân đội và chính giới Hoa Kỳ. Đồi Rockpile, với vai trò như một “đài quan sát tự nhiên”, đã chứng kiến những trận đánh ác liệt và trở thành biểu tượng của sự kiên cường trong lịch sử chiến tranh Việt Nam.

