Đồi Rockpile Cam Thành Quảng Trị nằm tại thôn Thượng Lâm, xã Cam Thành, huyện Cam Lộ, tỉnh Quảng Trị – một vùng đất giàu truyền thống cách mạng. Ngọn đồi này, còn được người dân địa phương gọi là Núi Một, nổi bật trên Quốc lộ 9, cách thành phố Đông Hà khoảng 29 km về phía Tây, cách cầu Đakrông 20 km về phía Đông, và chỉ cách sông Bến Hải – cầu Hiền Lương khoảng 18 km theo đường chim bay. Với độ cao 230 mét so với mực nước biển, Đồi Rockpile như một "mỏm đá karst đơn độc" giữa đồng bằng, được bao quanh bởi núi rừng hiểm trở và sông Thạch Hãn uốn lượn. Địa hình vách đá dốc đứng khiến nó trở thành biểu tượng của sự bất khả xâm phạm tự nhiên.
Lịch sử của Đồi Rockpile gắn liền với những năm tháng sôi động của Chiến tranh Việt Nam. Từ năm 1966 đến 1969, quân đội Hoa Kỳ đã biến ngọn đồi này thành căn cứ Elliot Combat Base – một tháp canh chiến lược để giám sát toàn bộ khu vực DMZ và tuyến đường 9 huyết mạch. Không có đường bộ lên đỉnh, mọi tiếp liệu đều phụ thuộc vào trực thăng: từ đạn dược, thực phẩm đến cả nước uống, lính Mỹ thậm chí phải dùng trực thăng phun nước để tắm, và quần áo bẩn được chuyển về Philippines giặt giũ. Đây không chỉ là cứ điểm quan sát mà còn là trung tâm liên lạc, đặt ăng-ten, súng cối và pháo binh để phát hiện và ngăn chặn các hoạt động của Quân đội Nhân dân Việt Nam từ Lào qua đường Hồ Chí Minh.

Đồi Rockpile đóng vai trò then chốt trong Chiến dịch Đường 9 – Khe Sanh năm 1968, là một mắt xích trong hệ thống phòng thủ liên hoàn cùng các căn cứ như Đầu Mầu và Cao điểm 241. Từ đây, Mỹ kiểm soát vùng phía Nam DMZ, chi viện cho các căn cứ lớn như Ái Tử và Đông Hà, đồng thời triển khai các cuộc tấn công nhằm cắt đứt tuyến vận tải Trường Sơn. Tuy nhiên, địa hình hiểm trở đã trở thành "gót chân Achilles" của họ: sự phụ thuộc vào không vận khiến căn cứ dễ bị bao vây và cô lập. Chiến thắng vang dội của quân và dân ta tại đây đã góp phần đánh dấu sự thất bại của chiến lược "Chiến tranh cục bộ" do Mỹ theo đuổi, khẳng định ý chí kiên cường của dân tộc Việt Nam.

