"Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn
Hai đứa ở hai đầu xa thẳm
Đường ra trận mùa này đẹp lắm
Trường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây."
Có một con đường đã in hằn dấu chân của hàng vạn chiến sĩ, một tuyến huyết mạch xuyên dọc đất nước, nơi máu xương đã đổ xuống để viết nên trang sử hào hùng – đó chính là Đường Mòn Hồ Chí Minh, còn gọi là Đường Trường Sơn huyền thoại.
Tuyến hậu cần chiến lược này không chỉ đơn thuần là một mạng lưới giao thông quân sự, mà còn là sợi dây kết nối Bắc - Nam, xuyên qua núi rừng Trường Sơn hiểm trở, đi qua miền Trung Việt Nam và kéo dài sang cả hạ Lào, Campuchia. Suốt 16 năm (1959 – 1975), con đường này đã trở thành huyết mạch chi viện cho chiến trường miền Nam, cung cấp quân lực, lương thực, vũ khí để tiếp sức cho cuộc kháng chiến trường kỳ của dân tộc. Những dấu chân không mỏi của đoàn quân năm xưa đã biến những lối mòn sơ khai thành hệ thống giao thông ngày càng hoàn thiện, bất chấp sự hủy diệt tàn khốc từ hàng triệu tấn bom đạn, chất độc hóa học mà quân đội Mỹ và chính quyền Sài Gòn đã trút xuống.

Đường mòn Hồ Chí Minh không chỉ là con đường của quân đội, mà còn là biểu tượng của ý chí kiên cường, của sự hy sinh thầm lặng mà vĩ đại. Dù bom đạn cày xới, dù chất độc dội xuống làm trụi lá cây, nhưng lòng người vẫn sục sôi khí thế, đường vẫn mở, những đoàn quân vẫn tiếp bước hành quân vì khát vọng độc lập, thống nhất non sông.
Ngày nay, đi trên những cung đường uốn lượn giữa núi rừng Trường Sơn xanh ngút ngàn, nghe những câu chuyện về một thời khói lửa, ta mới thấm thía hết sự gian lao mà thế hệ cha ông đã trải qua. Đường mòn Hồ Chí Minh không chỉ là huyết mạch nối liền hai miền Nam - Bắc, mà còn là chứng nhân lịch sử, là niềm tự hào của dân tộc, là biểu tượng của lòng yêu nước và khát vọng hòa bình, thống nhất.





