Cuộc sống người dân nơi đây gắn liền với ngô, sắn, đậu, lúa nước, được trồng dọc theo các thung lũng, triền khe suối. Đàn trâu, bò, lợn, gà ngày ngày rong ruổi trên những sườn đồi, hòa cùng nhịp sống chậm rãi và bình dị của đồng bào nơi đây. Cuộc sống tuy còn khó khăn, tỷ lệ hộ nghèo chiếm hơn 52%, nhưng trên vùng đất khắc nghiệt này, vẫn có những niềm tin, những hy vọng gửi vào đất trời, vào mùa màng, vào hạt lúa, hạt ngô… Và cũng chính vì thế, Lễ hội Trỉa Lúa ra đời – như một nghi thức linh thiêng, một sợi dây kết nối giữa con người với thiên nhiên, giữa quá khứ và hiện tại.

Mỗi năm, cứ vào ngày 7/12 âm lịch, khi những cơn gió mùa đông bắc se lạnh len lỏi qua từng cánh rừng, khi những thửa ruộng đã sẵn sàng đón những hạt giống đầu tiên, người Bru-Vân Kiều lại tổ chức Lễ hội Trỉa Lúa. Đây không chỉ là một nghi lễ quan trọng trong đời sống tín ngưỡng mà còn là biểu tượng cho niềm tin vào đất trời, cầu mong cho một vụ mùa bội thu, cho hạt lúa nặng bông, cho con người mạnh khỏe, cuộc sống đủ đầy.

Lễ hội thường được tổ chức ở gò cao dưới chân núi Chồng, nơi có những cây cổ thụ rợp bóng, nơi đỉnh núi cao vút như chạm đến trời xanh. Đây không chỉ là địa điểm quen thuộc của lễ hội mà còn là nơi chứa đựng linh khí của núi rừng, là nơi người Vân Kiều tin rằng thần linh luôn hiện diện, luôn dõi theo từng bước chân của dân bản.

