Hò khoan Lệ Thủy không chỉ đơn thuần là một làn điệu dân ca, mà còn là hơi thở, là “linh hồn” của người dân vùng đất này. Ra đời từ khoảng thế kỷ XV nơi huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình, những câu hò đầu tiên đã vang lên giữa những buổi lao động tập thể: khi chèo đò trên sông Kiến Giang, lúc giã gạo bên hiên nhà hay trong những lễ hội làng quê đậm nghĩa tình. Cứ thế, hò khoan trở thành một phần máu thịt của con người nơi đây, mộc mạc mà sâu lắng, giản dị mà chan chứa ân tình.
Chín mái hò khoan Lệ Thủy - Lỉa trâu, Mái nhài (dài), Mái ruỗi, Mái chè, Mái nện, Mái ba, Mái xắp, Mái hò khơi và Mái hò Nậu xăm – mỗi mái hò một dáng vẻ, một cung bậc cảm xúc, khi trầm lắng da diết, lúc phóng khoáng, linh hoạt, mạnh mẽ mà vẫn nồng nàn. Đó không chỉ là lời ca, mà còn là nhịp sống, là tiếng lòng của bao thế hệ người dân vùng quê gió Lào cát trắng.

Không như nhiều loại hình dân ca khác, Hò khoan Lệ Thủy mang lối hát đối đáp độc đáo, thường giữa nam và nữ, giữa hai nhóm hay hai làng, tạo nên những màn giao duyên đầy tinh tế. Lời ca mộc mạc như chính hơi thở đời thường, tự nhiên như câu chuyện làng quê, giúp người hát giãi bày tâm tư, sẻ chia nỗi niềm lao động, gửi gắm những mối tình thầm kín mà ý nhị. Chính sự dung dị, chân phương ấy đã khiến Hò khoan trở thành món ăn tinh thần không thể thiếu, neo giữ trong lòng mỗi người dân Quảng Bình một tình yêu bền chặt với quê hương.

