Nằm ở địa đầu giới tuyến, Quảng Trị từ lâu đã là nơi giao tranh ác liệt giữa hai miền Nam – Bắc trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Sau Hiệp định Genève 1954, vĩ tuyến 17 chia cắt đất nước, biến Quảng Trị thành tuyến phòng thủ trọng yếu của chính quyền Việt Nam Cộng hòa, được Mỹ hậu thuẫn. Thị xã Quảng Trị, đặc biệt là Thành cổ, trở thành trung tâm chính trị, quân sự, và kinh tế của khu vực.
Mùa xuân năm 1972, với khí thế từ chiến dịch Đường 9 – Nam Lào và cuộc Tổng tiến công Tết Mậu Thân 1968, Bộ Chính trị và Quân ủy Trung ương quyết định mở Chiến dịch Trị – Thiên, nhằm giải phóng Quảng Trị và làm thay đổi cục diện chiến tranh. Ngày 30/3/1972, các đơn vị Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam đồng loạt nổ súng, và chỉ sau hai đợt tấn công, toàn tỉnh Quảng Trị được giải phóng vào ngày 1/5/1972.
Tuy nhiên, Mỹ và chính quyền Sài Gòn không dễ dàng chấp nhận thất bại. Với ý đồ tái chiếm Quảng Trị để tạo lợi thế tại Hội nghị Paris, họ phát động chiến dịch “Lam Sơn 72”, mở đầu bằng cuộc tổng phản công vào ngày 28/6/1972. Thành cổ Quảng Trị trở thành tâm điểm của trận chiến khốc liệt kéo dài 81 ngày đêm, nơi ý chí con người đối đầu với bom đạn và lửa khói.



