Người Pa Cô là một nhánh địa phương của dân tộc Tà Ôi, tập trung chủ yếu tại các huyện Đakrông, Hướng Hóa (Quảng Trị) và một phần nhỏ ở Thừa Thiên Huế. Tên gọi "Pa Cô" trong ngôn ngữ của họ mang ý nghĩa thiêng liêng: "người ở núi cao". Cái tên ấy không chỉ đơn thuần là sự nhận diện, mà còn gói trọn cả một đời sống gắn bó sâu nặng với núi rừng, với những cánh rừng xanh bạt ngàn và những con suối chảy xiết quanh năm.
Với dân số khoảng 20.000 người, cộng đồng Pa Cô đã tạo dựng cho mình một nét văn hóa riêng biệt giữa các dân tộc anh em như Cơ Tu, Bru Vân Kiều hay Pa Hy. Họ có ngôn ngữ riêng, phong tục tập quán độc đáo và những câu chuyện truyền thuyết được truyền miệng qua bao thế hệ. Theo dòng ký ức kể lại, tổ tiên của người Pa Cô từng sinh sống ở đồng bằng, nơi đồng ruộng trù phú trải dài dưới ánh mặt trời. Thế nhưng, qua những biến động khắc nghiệt của lịch sử, họ đã chọn rời xa biển cả, tìm về chốn núi cao để dựng xây cuộc sống. Không gian hoang sơ, hùng vĩ của đại ngàn đã chở che và nuôi dưỡng họ qua bao mùa mưa nắng, hun đúc nên một ý chí kiên cường và tinh thần cộng đồng gắn kết.



