Đền Liễu Hạnh, còn gọi là Đền Thánh Mẫu Liễu Hạnh, nằm uy nghi dưới chân Đèo Ngang, một trong “bát cảnh Ngang Sơn” nổi tiếng của Việt Nam. Được xây dựng từ năm 1557, dưới triều Hậu Lê, ngôi đền là minh chứng sống động cho tín ngưỡng thờ Mẫu – một trong những dòng chảy tâm linh đặc trưng và bền vững trong đời sống tinh thần của người Việt.
Theo truyền thuyết dân gian, Thánh Mẫu Liễu Hạnh (tên thật là Quỳnh Hoa) là con gái thứ hai của Ngọc Hoàng Thượng Đế. Bà ba lần giáng trần để phù trợ nhân dân, cứu giúp dân lành qua bao biến cố. Lần đầu, bà hóa thân làm Giáng Tiên ở Nam Định, mất khi mới 21 tuổi. Hai lần sau, với danh hiệu Liễu Hạnh Công Chúa, bà tiếp tục hiển linh, giúp dân chống lại lũ lụt, chiến tranh và những bất công trong thời Trịnh – Nguyễn phân tranh.
Trải qua nhiều thế kỷ, Đền Liễu Hạnh đã chịu nhiều biến cố chiến tranh, thiên tai khiến công trình nhiều lần bị hư hại. Đến năm 1995, UBND tỉnh Quảng Bình chính thức công nhận nơi đây là di tích lịch sử – văn hóa cấp tỉnh, đồng thời tiến hành trùng tu, khôi phục kiến trúc cổ.
Với diện tích khoảng 350m², ngôi đền được xây dựng kiên cố bằng đá ong, gạch và vôi vữa truyền thống, lưng tựa dãy Hoành Sơn, mặt hướng ra hồ Quảng Đông. Toàn bộ công trình mang đậm phong cách Á Đông cổ điển từ cổng tam quan với trụ đầu lân cho đến chính điện trang trí tinh xảo bằng các biểu tượng tứ linh (long, lân, quy, phụng), tứ thủ (cầm, kỳ, thi, họa) và tứ quý (tùng, trúc, mai, cúc). Những họa tiết chạm khắc độc đáo như “cúc hóa long”, “mai hóa long” không chỉ thể hiện kỹ thuật nghệ nhân bậc thầy mà còn mang ý nghĩa phong thủy sâu sắc, tượng trưng cho sự trường tồn, thịnh vượng và hưng thịnh của quốc gia – dân tộc.



