Làng Lan Đình nằm về phía bắc huyện Gio Linh, tỉnh Quảng Trị, cách trung tâm huyện lỵ Gio Linh khoảng 2km. Vị trí địa lý của làng rất thuận lợi với phía bắc giáp thôn Gia Môn, phía nam giáp thị trấn Gio Linh, phía tây giáp thôn Tân Lịch (xã Gio Bình) và phía đông giáp sông Cánh Hòm.
Lịch sử hình thành của Lan Đình khá sớm trên vùng đất Quảng Trị, thông qua các chính sách di dân, mở mang lãnh thổ về phương Nam của nhà nước phong kiến Đại Việt. Tên gọi ban đầu của làng là Hương Da, được ghi chép trong sách “Ô Châu cận lục” của Dương Văn An (1555) như một trong 65 xã thuộc châu Minh Linh, phủ Tân Bình. Dựa trên gia phả của các dòng họ lớn trong làng như Trần, Nguyễn Văn, Nguyễn Đình (khoảng 19 - 20 đời, tương đương gần 500 năm), có thể khẳng định làng xã Hương Da/Lan Đình ra đời vào khoảng đầu thế kỷ XV.

Qua các triều đại, tên làng đã có nhiều thay đổi:
- Thời các chúa Nguyễn: Đổi thành Hương Đình, thuộc tổng An Xá, huyện Minh Linh, phủ Quảng Bình theo ghi chép của Lê Quý Đôn.
- Triều vua Minh Mạng (1835): Làng Hương Đình thuộc huyện Địa Linh.
- Thời vua Đồng Khánh (1886): Huyện Địa Linh đổi thành Gio Linh, làng Hương Đình thuộc tổng An Xá, huyện Gio Linh.
- Triều vua Khải Định: Tên gọi Hương Đình được đổi thành Lan Đình.
Sau Cách mạng tháng Tám, Lan Đình là một trong 9 làng thuộc xã Linh Phong. Trong kháng chiến chống Pháp, Lan Đình thuộc xã Linh Châu. Dưới thời Việt Nam Cộng Hòa, thôn Lan Đình thuộc xã Gio Lễ, quận Gio Linh. Sau ngày đất nước thống nhất, thôn Lan Đình thuộc xã Gio Phong, huyện Gio Linh cho đến ngày nay.
Nguồn gốc dân cư Lan Đình chủ yếu từ vùng đất Thanh - Nghệ - Tĩnh vào. Người có công khai lập làng và được dân làng tôn thờ là Ngài khai khẩn có tước hiệu Thị Anh Bá Tôn Thần (gốc Thanh Hóa). Hàng năm, dân làng lấy ngày 1 tháng 2 âm lịch làm lễ tế và tảo mộ để ghi nhớ công ơn của ông. Ngoài ra, 7 người đứng đầu các họ được phong thờ làm hậu khai canh gồm: Trần Quý Công, Nguyễn Văn Ngút, Trần Công Luận, Nguyễn Đình Lãnh, Trần Công Khanh, Nguyễn Văn Đâu và Nguyễn Văn Lư.
Trải qua hàng trăm năm phát triển, làng Lan Đình vẫn giữ vững nét văn hóa đặc trưng của một vùng quê thuần nông, sống chủ yếu dựa vào nghề trồng lúa và hoa màu. Với đặc tính cần cù, chịu khó, cư dân Lan Đình đã sáng tạo nghề đan lát để vừa phục vụ nhu cầu cuộc sống, vừa kiếm thêm thu nhập trong những lúc nông nhàn.




