Công chúa Ngọc Sơn, tên thật là Nguyễn Phước Hỷ Hỷ (1886–1905), là ái nữ của vua Đồng Khánh – vị vua thứ 8 triều Nguyễn (1885–1889). Bà nên duyên cùng Trung quân Đô thống Nguyễn Hữu Tiễn, con trai của Đông Các đại học sĩ Nguyễn Hữu Thảng, một đại thần uy tín trong triều. Tuy nhiên, cuộc đời công chúa lại ngắn ngủi, khi bà qua đời ở tuổi 20 sau khi hạ sinh một người con gái, để lại niềm tiếc thương sâu sắc cho gia tộc và người dân đất kinh kỳ.
Năm 1921, để tưởng nhớ người vợ đầu bạc mệnh, phò mã Nguyễn Hữu Tiễn đã cho xây dựng Phủ thờ Công chúa Ngọc Sơn trên khu đất rộng gần 2.400 m² tại vùng Gia Hội xưa, phía Đông Kinh thành Huế. Không chỉ là nơi thờ tự công chúa, phủ còn là chốn sinh hoạt của phò mã cùng người vợ thứ hai – quận chúa Công Tôn Nữ Thị Trân và bảy người con. Trải qua hơn 90 năm biến thiên lịch sử, ngôi nhà vườn vẫn được gìn giữ gần như nguyên vẹn nhờ tâm huyết của các thế hệ hậu duệ, đặc biệt là bà Nguyễn Thị Sương (cháu nội phò mã) và chồng – nhà nghiên cứu Phan Thuận An.

Dù không trực tiếp thuộc hệ thống cung điện hoàng gia, Phủ thờ Công chúa Ngọc Sơn lại gắn bó mật thiết với lịch sử cố đô. Nơi đây không chỉ lưu giữ ký ức về một công chúa tài hoa bạc mệnh, mà còn được xem như một “thư viện gia tộc” quý hiếm với hàng ngàn đầu sách cổ bằng nhiều ngôn ngữ. Những hiện vật trân quý như huy chương thời Khải Định, bộ xăm hường bằng xương, đồ sứ ký kiểu Trung Hoa, khay trà chạm cẩn tinh xảo… vẫn hiện hữu, làm nên giá trị văn hóa độc đáo và sức hút đặc biệt của Phủ Ngọc Sơn hôm nay.

