Nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn không chỉ là nơi an nghỉ của hàng ngàn chiến sĩ mà còn là biểu tượng lịch sử gắn liền với cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Ý tưởng xây dựng nghĩa trang ra đời trong bối cảnh đất nước vừa thống nhất, nhu cầu tri ân và tưởng nhớ những người đã ngã xuống trên tuyến đường huyết mạch Trường Sơn trở nên cấp thiết.
Tuyến đường Trường Sơn – biểu tượng của ý chí kiên cường
Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ (1954-1975), tuyến đường Trường Sơn, hay còn gọi là đường mòn Hồ Chí Minh, đóng vai trò chiến lược quan trọng. Đây là con đường vận chuyển lương thực, vũ khí và lực lượng từ hậu phương miền Bắc chi viện cho chiến trường miền Nam. Với địa hình hiểm trở, bom đạn khốc liệt và điều kiện khắc nghiệt, hơn 20.000 chiến sĩ, thanh niên xung phong và dân công đã hy sinh trên tuyến đường này. Sự hy sinh thầm lặng của họ đã góp phần làm nên chiến thắng lịch sử, thống nhất đất nước năm 1975.
Sau Hiệp định Paris năm 1973, khi tỉnh Quảng Trị được giải phóng, nhu cầu quy tập hài cốt các liệt sĩ hy sinh trên tuyến đường Trường Sơn trở thành nhiệm vụ cấp thiết. Ý tưởng xây dựng một nghĩa trang quốc gia để tri ân các anh hùng liệt sĩ được tướng Đồng Sĩ Nguyên – nguyên Tư lệnh Binh đoàn Trường Sơn đề xuất và được Tổng Bí thư Lê Duẩn cùng Bộ Chính trị thông qua.
Lựa chọn địa điểm xây dựng
Để chọn địa điểm phù hợp, Đoàn 559 (Binh đoàn Trường Sơn) đã khảo sát ba phương án:
- Phương án 1: Tuyến đường 20 (nay là Đường tỉnh 562), Quảng Bình.
- Phương án 2: Khu vực cầu Đầu Mầu, Đường 9 (nay là Quốc lộ 9A), Cam Lộ, Quảng Trị.
- Phương án 3: Đồi Bến Tắt, xã Vĩnh Trường, huyện Gio Linh, Quảng Trị.
Sau khi cân nhắc, đồi Bến Tắt được chọn vì mang ý nghĩa lịch sử đặc biệt. Năm 1959, khi Đoàn 559 được thành lập với 500 cán bộ chiến sĩ, trạm dẫn đầu tiên được đặt tại khu vực Khe Hó, gần đồi Bến Tắt. Vị trí này không chỉ gắn bó với bộ đội Trường Sơn mà còn nằm cạnh thượng nguồn sông Bến Hải – ranh giới phân đôi đất nước thời chiến tranh Việt Nam, mang giá trị biểu tượng về sự thống nhất.

