Sông Hương - dòng sông làm nên cái hồn của xứ Huế mộng mơ, không chỉ là một danh lam thắng cảnh mà còn là một biểu tượng văn hóa đã đi sâu vào lòng người.

Vị trí và tên gọi sông Hương qua từng thời kỳ
Sông Hương có hai dòng chảy chính, bắt nguồn từ dãy núi Trường Sơn hùng vĩ. Dòng chính chảy theo hướng Tây Bắc với 55 thác nước hùng vĩ, qua thị trấn Nam Đông rồi hợp lưu với dòng Hữu Trạch tại ngã ba Tuần (khoảng 3km về phía bắc khu vực lăng Minh Mạng). Từ nơi này, dòng sông bắt đầu mang tên Hương Giang và lững lờ vắt ngang kinh thành Huế, chảy qua các địa danh nổi tiếng như Kinh Long, Vỹ Dạ, Đông Ba trước khi đổ ra biển Thuận An.
Trước khi mang tên sông Hương, dòng sông này đã có nhiều tên gọi khác nhau qua các thời kỳ:
- Sách Dư địa chí của Nguyễn Trãi gọi là sông Linh
- sách Ô châu cận lục năm 1555 lại ghi là sông cái Kim Trà (Kim Trà đại giang)
- Sách Phủ biên tạp lục của Lê Quý Đôn gọi là sông Hương Trà (Hương Trà nguyên).
- Tên gọi Hương Trà xuất hiện khi Đoan Quốc công Nguyễn Hoàng vào trấn phủ Thuận Hóa năm 1558, đổi tên huyện Kim Trà thành Hương Trà.
- Ngoài ra, sông còn từng mang các tên khác như sông Lô Dung, sông Dinh, sông Yên Lục.
Vẻ đẹp trữ tình của “nàng thơ”
Sông Hương được ví như một "nàng thơ" duyên dáng, nhẹ nhàng của xứ Huế. Dòng sông uốn lượn mềm mại như một dải lụa, tô điểm thêm cho bức tranh thiên nhiên thơ mộng. Nước sông trong xanh, phẳng lặng như gương, in bóng mây trời và những hàng cây ven bờ. Đặc biệt, vẻ đẹp của sông Hương thay đổi theo từng khoảnh khắc.

Vào buổi sáng sớm, sương giăng mờ ảo tạo nên khung cảnh huyền ảo, còn khi hoàng hôn buông xuống, ánh tà dương nhuộm vàng cả mặt sông, tạo nên một bức tranh lộng lẫy. Ngồi thuyền xuôi theo dòng nước để ngắm cảnh, lắng nghe những khúc hò Huế ngọt ngào là một trải nghiệm không thể bỏ qua, giúp du khách cảm thấy tâm hồn thật nhẹ nhàng, thư thái.
Dòng sông Hương không chỉ đơn thuần là một con sông, mà đã trở thành 'nàng thơ' của cố đô, là nơi du khách tìm thấy sự bình yên và vẻ đẹp trữ tình, lãng mạn của xứ Huế.

