Nằm dọc bờ Bắc sông Bồ thuộc xã Phong Hiền, huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế, làng rèn Hiền Lương có lịch sử hình thành từ thế kỷ XV. Ngôi làng xưa vốn mang tên Hoa Lang, là một trong 59 làng cổ của huyện Đan Điền, phủ Triệu Phong, xứ Thuận Hóa, được thành lập từ năm 1445 dưới triều Lê. Theo tư liệu cổ như Ô Châu Cận Lục của Dương Văn An, làng ra đời từ nhu cầu chế tác công cụ sản xuất và vũ khí, rồi dần trở thành một trung tâm rèn vang danh khắp vùng Thuận Hóa.
Đến thời các chúa Nguyễn, nghề rèn Hiền Lương bước vào thời kỳ hưng thịnh, cung cấp binh khí cho triều đình, góp phần quan trọng vào công cuộc mở mang bờ cõi. Không chỉ giữ nghề trong làng, những người thợ rèn nơi đây còn mang kỹ nghệ của mình đi khắp chốn, để rồi nhiều làng nghề kế thừa như rèn Bao Vinh (Huế) hay rèn Cầu Vực ra đời, tiếp nối tinh hoa của tổ nghề. Trải qua hơn nửa thiên niên kỷ, bất chấp chiến tranh hay sự cạnh tranh khốc liệt của máy móc hiện đại, Hiền Lương vẫn giữ được ngọn lửa truyền thống, trở thành một di sản văn hóa phi vật thể quý giá của Huế.

Ngày nay, dù chỉ còn vài chục hộ gia đình gắn bó với lò rèn, tiếng búa chạm sắt ở Hiền Lương vẫn vang lên như khúc nhạc lao động bền bỉ, minh chứng cho sức sống mãnh liệt của văn hóa Việt. Năm 2016, làng được công nhận là làng nghề truyền thống, khẳng định vị thế đặc biệt trong kho tàng di sản xứ Huế.

