Xôi trứng kiến Ninh Bình có nguồn gốc từ cộng đồng người Mường ở huyện Nho Quan, một vùng đất với địa hình núi đá vôi lởm chởm và rừng xanh bạt ngàn. Món ăn này gắn liền với văn hóa ẩm thực dân tộc, thể hiện sự sáng tạo trong việc tận dụng nguyên liệu từ thiên nhiên. Trứng kiến được lấy từ loài kiến nâu (còn gọi là kiến ngạt hoặc kiến cong trôn), thường làm tổ trên ngọn cây cao vào mùa xuân.

Theo truyền thống, mùa thu hoạch trứng kiến chỉ kéo dài từ tháng 2 đến tháng 3 âm lịch hàng năm, khi kiến sinh sôi nảy nở mạnh mẽ. Người dân địa phương, từ già trẻ đến trẻ em, thường tranh thủ những ngày nắng ráo để "đi đánh trứng kiến". Việc này đòi hỏi kinh nghiệm và sự khéo léo, vì nếu không cẩn thận có thể bị kiến cắn hoặc làm vỡ tổ. Trứng kiến được chọn lọc kỹ lưỡng, phải là những quả trứng mẩy, béo ngậy, trắng ngà như hạt gạo nhỏ li ti.
Món ăn này không chỉ phổ biến ở Ninh Bình mà còn xuất hiện ở một số tỉnh miền núi như Cao Bằng, Lai Châu hay Bắc Giang, nhưng phiên bản Ninh Bình được đánh giá cao nhất nhờ nguyên liệu sạch, tự nhiên và cách chế biến truyền thống. Nó là minh chứng cho sức sống gắn bó với núi rừng của người dân nơi đây, biến một nguyên liệu "lạ lùng" thành đặc sản khiến du khách thập phương phải trầm trồ.


