Về trang web

Chuyện xưa làng biển Nhân Trạch – Một thời gian khó

sovaba

Quảng Bình

Sovaba.travel

Cập nhật: 12/03/2025

Quảng Bình – miền đất nắng gió, nơi biển cả ôm ấp những làng chài bình yên, sở hữu đường bờ biển dài 116,04 km đầy quyến rũ. Cách TP. Đồng Hới chưa đầy 10 km, Nhân Trạch (huyện Bố Trạch) hiện lên như một bức tranh thơ mộng với bờ biển dài 3 km nối liền bãi biển Nhật Lệ trong xanh. Làng chài nhỏ bé này không chỉ là nơi những con thuyền cập bến sau mỗi chuyến ra khơi, mà còn là cái nôi của nghề làm nước mắm và hải sản khô truyền thống. Hơn 400 hộ dân nơi đây gìn giữ hương vị biển cả trong từng giọt mắm đậm đà, từng mẻ cá khô thấm đẫm tinh hoa của nắng và gió. Không chỉ có biển xanh, cát trắng, Nhân Trạch còn tự hào với lăng mộ Hồ Cưỡng (Hồ Hồng) – vị tướng tài ba cuối đời Trần, ghi dấu một thời lịch sử oai hùng.  

1. Nhân Trạch – Làng chài bình yên giữa miền cát trắng

Nhân Trạch, một làng chài nhỏ ven biển Quảng Bình, nơi bờ cát trắng chạy dài chừng ba cây số, mềm mịn như dải lụa, ôm lấy làn nước xanh biếc của biển cả. Nơi đây không chỉ có biển đẹp mà còn sở hữu những đồi cát trải dài, lấp lánh dưới ánh mặt trời, cuốn hút du khách ghé thăm. Đứng trên những đồi cát cao, phóng tầm mắt ra xa, ta thấy biển rộng lớn mênh mông, sóng vỗ bờ dịu dàng, nghe lòng chợt lắng lại, hoài niệm về một miền quê xưa cũ.  

5XX (1600 x 1066 px) (12).png
Ảnh: Cuộc sống người dân gắn liền biển cả

2. Chợ cá Nhân Trạch về đêm

Khi đêm chưa kịp tan, vào khoảng 3 giờ sáng, chợ cá Nhân Trạch đã nhộn nhịp, sáng rực bởi những ngọn đèn dầu, đèn pin lấp loáng trên bãi cát. Chợ chỉ diễn ra trong vỏn vẹn ba tiếng đồng hồ, nhưng là nơi thể hiện rõ nhất cuộc sống của người dân miền biển. Hơi thở của biển tràn ngập không gian, mùi mặn mòi của nước biển, mùi tanh của cá, của mực quyện vào gió, lan tỏa khắp làng chài.  

Từng đoàn tàu đánh cá trở về trong ánh bình minh, chở theo những mẻ cá tươi rói còn giãy đành đạch trong khoang. Không thể cập sát bờ, tàu đành neo ngoài xa chừng 50m, từng chiếc thuyền thúng nhỏ len lỏi giữa sóng nước, chuyền tay nhau những sọt cá, sọt mực đầy ắp. Những người đàn ông vạm vỡ, nước da sạm đen vì nắng gió, tất bật chuyển hải sản lên bờ, trong khi những người phụ nữ nhanh chóng phân loại, mặc cả, mua bán để kịp đưa hàng đi trước 6 giờ sáng. Tiếng sóng vỗ, tiếng nói cười, tiếng trả giá hòa vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng đặc trưng của làng chài mỗi sớm mai.

5XX (1600 x 1066 px) (13).png
Ảnh: Khung cảnh nhộn nhịp của ngư dân bên bờ biển mỗi sớm mai

Những du khách yêu thích sự chân phương, mộc mạc thường cố gắng thức dậy thật sớm, chỉ để được hòa mình vào khoảnh khắc ấy – khoảnh khắc của biển cả, của sự lao động miệt mài, của những con người gắn bó cả đời với con nước, với những chuyến ra khơi đầy nhọc nhằn nhưng cũng đầy hy vọng.  

3. Những ngày gian khó – Hình ảnh không thể quên

Chừng ba mươi năm trước, vùng cát Quảng Bình còn nghèo khó. Những người phụ nữ Nhân Trạch, gánh trên vai những thúng mắm, cá khô, băng qua cồn cát dài hun hút, đi hàng chục cây số để đổi lấy từng bát gạo. Ngày ấy, đất cát quê mình chưa có đường, để đi lại, họ phải dùng hai miếng gỗ mỏng, dùi ba lỗ, xâu dây vào làm dép. Những bước chân in hằn trên cát, những giọt mồ hôi thấm đẫm áo nâu bạc màu, họ đi qua tháng ngày gian khó với một niềm tin bình dị: đổi chút mặn mòi của biển lấy no ấm cho gia đình.

5XX (1600 x 1066 px) (14).png
Ảnh: Người dân miền biển gắn bó với những công việc mưu sinh

Dòng sông Dinh chia Nhân Trạch thành hai nửa: Nam Dinh và Bắc Dinh. Ngày trước, khi chưa có kè chắn sóng, năm nào biển cũng gầm gào, ngoạm lấy từng thớ đất, nhấn chìm từng rặng dừa ven sông. Nhưng ngư dân nơi đây vẫn bám biển, vẫn kiên cường như chính con sóng bạc đầu ngày ngày vỗ về làng chài nhỏ.

Rồi mỗi sớm bình minh, khi mặt trời ló dạng trên biển, đoàn tàu đánh cá lấp lánh ánh bạc trở về. Những người đàn ông vạm vỡ nhảy xuống thuyền thúng, vận chuyển hải sản vào bờ. Những người phụ nữ túm tụm mua bán, tiếng nói, tiếng cười hòa cùng tiếng sóng, tạo nên một bản hòa ca đầy sức sống. Tàu cá không thể cập bờ, ngư dân phải neo ngoài xa 50m, rồi chuyển hải sản sang thuyền thúng, từng mẻ cá, từng con mực tươi rói nhảy lách tách dưới ánh mặt trời.

Người Nhân Trạch hiền lành, chân chất. Ai lỡ bước đến đây đều có thể xin ở lại trong những ngôi nhà nhỏ ven biển, hoặc đơn giản hơn, mang theo chút củi ra bãi cát, đón thuyền chiều cập bến, mua vài con cá, con mực còn tươi rói rồi nhóm lửa nướng ngay trên cát. Một chút muối biển, một chút hơi sương, một chút gió lành… tất cả làm nên hương vị khó quên của làng chài.

Người ta vẫn nói, đến Quảng Bình mà chưa ăn mì tôm nấu với mực tươi ở Nhân Trạch thì chưa thật sự cảm nhận hết cái tinh túy của biển. Ngư dân nơi đây ra khơi từ 4-5 giờ chiều hôm trước, chỉ đánh cá một đêm. Và khi trời sáng, họ trở về, mang theo món quà của đại dương dành cho những ai yêu biển, yêu làng chài, yêu cả những ngày xưa vất vả mà nghĩa tình…

5XX (1600 x 1066 px) (15).png
Ảnh: Chưa thử mì tôm mực tươi Quảng Bình thì đúng là một thiếu sót

Ai đã từng đặt chân đến Nhân Trạch, hẳn sẽ mang theo những kỷ niệm khó phai. Đó không chỉ là vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn là hình ảnh của những con người bám biển, của những gánh mắm, gánh cá khô trên vai những người mẹ, người chị năm xưa, của những con thuyền thúng nhỏ bé nhưng kiên cường giữa đại dương. Và có lẽ, mỗi khi nhớ về Nhân Trạch, ta không chỉ nhớ đến một làng chài ven biển, mà còn nhớ về một miền ký ức xa xăm, về một thời khốn khó nhưng đầy tình người…

4. Nhân Trạch khoác lên mình chiếc áo mới

Ngày nay, xung quanh Nhân Trạch, những khu resort, khách sạn hiện đại đã mọc lên, mang đến một diện mạo mới cho vùng biển này. Dù vậy, biển cả vẫn là nguồn sống chính, là nơi mang lại công việc ổn định nhất cho những người con của làng chài. Tuy nhiên, không chỉ bám biển, khoảng mười năm trước, người dân Nhân Trạch đã tìm thấy một lối mở để thoát khỏi vòng luẩn quẩn của đói nghèo. Họ mạnh dạn bước ra thế giới, tìm kiếm cơ hội mới bằng con đường xuất khẩu lao động sang Hàn Quốc, Nhật Bản và nhiều nước khác. Những chuyến đi xa ấy không chỉ giúp họ có một cuộc sống tốt hơn mà còn mang về những đổi thay cho quê hương, để Nhân Trạch hôm nay ngày càng khởi sắc, vững vàng hơn giữa thời đại mới.

5XX (1600 x 1066 px) (16).png
Ảnh: Nhân Trạch ngày nay còn được gọi với một cái tên khá đặc biệt là “làng Seoul”.

Khoác lên mình một diện mạo mới nhưng Nhân Trạch vừa giữ được vẻ đẹp bình dị của làng chài ven biển, vừa hòa cùng nhịp phát triển của thời đại. Những con đường bê tông phẳng lì thay thế những lối cát bỏng rát ngày xưa, những ngôi nhà khang trang mọc lên, đời sống người dân cũng ngày một ấm no hơn. Nhưng dù cuộc sống có đổi thay, biển vẫn là hơi thở, là mạch nguồn nuôi dưỡng bao thế hệ người Nhân Trạch, gắn liền với những chuyến tàu ra khơi, với phiên chợ cá rộn ràng mỗi sớm mai.

Nếu có dịp đặt chân đến Quảng Bình, hãy ghé thăm Nhân Trạch để cảm nhận vẻ đẹp hoang sơ của biển cả, hít hà hương gió mặn mòi, và hòa mình vào nhịp sống bình dị của ngư dân nơi đây. Và đừng quên theo dõi Sovaba Travel để khám phá thêm nhiều điểm đến thú vị khác tại mảnh đất Quảng Bình xinh đẹp, nơi có biển xanh, cát trắng, và những câu chuyện đời thường giản dị mà sâu lắng.

Điểm đến nổi bật