Quảng Bình có tổng diện tích tự nhiên 8.065,27 km2, chiếm 2,41% diện tích cả nước, với địa hình hẹp và dốc từ Tây sang Đông, nằm trên sườn Đông dãy Trường Sơn. Địa hình được chia thành ba vùng chính:
- Vùng núi cao: Chiếm hơn 85% diện tích, chủ yếu ở phía Tây, với các dãy núi thuộc Vườn Quốc gia Phong Nha-Kẻ Bàng. Đây là khu vực karst cổ xưa, hình thành từ hơn 400 triệu năm trước, nổi bật với hệ thống hang động phức tạp, bao gồm hơn 104 km hang động, trong đó có: Hệ thống Động Phong Nha: Dài hơn 44,5 km, với tour thuyền đi sâu 1,500 m, đạt 7 tiêu chí hang động đẹp nhất thế giới. Sơn Đoòng, dược khám phá năm 2009, được cho là có đường hầm lớn nhất thế giới về đường kính và tính liên tục, với bằng chứng về hoạt động nhiệt thủy, thạch nhũ khổng lồ.
- Vùng đồi và trung du: Bao gồm các huyện như Bố Trạch, Quảng Trạch, Quảng Ninh, Lệ Thủy, Đồng Hới, với địa hình trung bình, phù hợp cho nông nghiệp và chăn nuôi.
- Vùng đồng bằng ven biển: Chiếm gần 15% diện tích, bao gồm các bãi biển như Nhật Lệ, Bãi Đá Nhảy, và vùng cát ven biển ở Quảng Trạch, Bố Trạch, Quảng Ninh, Lệ Thủy, Ba Đồn, Đồng Hới. Đây là khu vực phát triển đánh bắt hải sản nhờ thềm lục địa rộng gấp 2,6 lần diện tích đất liền.
- Hệ thống sông ở Quảng Bình tuy ngắn và dốc nhưng đóng vai trò quan trọng. Có 5 con sông chính là Roòn, Gianh, Lý Hòa, Dinh, Nhật Lệ với tổng lưu vực 7.778 km², tổng chiều dài 343 km, cung cấp khoảng 4 tỷ m³ nước mỗi năm.

Về đất đai, Quảng Bình có 10 nhóm đất chính. Đất xám chiếm phần lớn (khoảng 63,95% diện tích), tiếp theo là đất tầng mỏng, đất cát và đất phù sa, tạo điều kiện thuận lợi cho sản xuất nông nghiệp và lâm nghiệp.



