Cầu Hiền Lương được xây dựng lần đầu vào năm 1928, ban đầu là một cây cầu gỗ đơn sơ do nhân dân địa phương đóng góp xây dựng. Đến năm 1952, thực dân Pháp xây lại cầu với thiết kế hiện đại hơn, gồm 7 nhịp, dài 178m, trụ bằng bê tông cốt thép, mặt lát gỗ thông, và có lan can cao 1,2m. Cầu bắc qua sông Bến Hải, tại vĩ tuyến 17, nơi trở thành ranh giới chia cắt hai miền Nam - Bắc Việt Nam theo Hiệp định Genève năm 1954.
Hiệp định Genève quy định Việt Nam tạm thời bị chia thành hai miền, với sông Bến Hải là giới tuyến quân sự tạm thời. Cầu Hiền Lương, nằm ngay trên ranh giới này, bị chia thành hai phần: nửa phía Bắc thuộc Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, nửa phía Nam thuộc chính quyền Việt Nam Cộng hòa. Vạch sơn trắng rộng 1cm ở giữa cầu trở thành ranh giới chính thức, phân định hai miền.

Theo Hiệp định Genève, sự chia cắt này chỉ kéo dài hai năm, đến khi tổng tuyển cử thống nhất đất nước được tổ chức vào năm 1956. Tuy nhiên, do các biến cố chính trị và sự can thiệp của các thế lực bên ngoài, cuộc tổng tuyển cử không diễn ra, dẫn đến sự chia cắt kéo dài tới 21 năm, từ 1954 đến 1975. Trong thời gian này, cầu Hiền Lương trở thành biểu tượng của nỗi đau chia ly và khát vọng thống nhất của dân tộc Việt Nam.


