Đấu trường Hổ Quyền không phải là công trình xây dựng ngẫu hứng, mà là kết quả của một truyền thống đấu voi – hổ có từ thời các chúa Nguyễn (1558–1775). Theo sử liệu, trận đấu đầu tiên được ghi nhận vào năm 1750 dưới thời chúa Nguyễn Phúc Khoát: tại đảo Dã Viên trên sông Hương, 40 con voi đã hạ gục 18 con hổ trước sự chứng kiến của chúa và triều thần. Ban đầu, những cuộc đấu này mang ý nghĩa tế lễ, cầu an cho quốc gia, nhưng dần dần trở thành một hình thức giải trí cung đình dành riêng cho giới quý tộc.
Tuy vậy, việc tổ chức ngoài trời tiềm ẩn nhiều nguy hiểm. Dưới thời vua Gia Long, từng có hổ thoát khỏi dây trói, giết chết quản tượng. Đến năm 1829, trong lễ Tứ Tuần Đại Khánh, vua Minh Mạng tận mắt chứng kiến một con hổ lao thẳng về phía thuyền rồng của ngài bên bờ Bắc sông Hương. Sự cố may mắn được ngăn chặn, nhưng cũng chính từ đó thôi thúc ông xây dựng một đấu trường chuyên biệt để đảm bảo an toàn.

Năm 1830 (Canh Dần), vua Minh Mạng cho dựng Hổ Quyền tại thôn Trường Đá, làng Nguyệt Biều (nay thuộc phường Thủy Biều, TP. Huế), cách kinh thành khoảng 4 km về phía Tây. Công trình này vừa để duy trì các trận đấu, vừa là biểu tượng quyền lực của hoàng gia, với những cuộc tỉ thí được tổ chức hàng năm hoặc theo hứng của nhà vua. Trận đấu cuối cùng diễn ra vào năm 1904 dưới thời vua Thành Thái, khép lại một truyền thống kéo dài hơn 150 năm.
Ngày nay, Đấu trường Hổ Quyền là di tích cấp quốc gia, nằm trong quần thể di tích Cố đô Huế – di sản văn hóa thế giới do UNESCO công nhận từ năm 1993. Nhờ dự án trùng tu giai đoạn 2019–2022, công trình đã được khôi phục gần như nguyên vẹn, trở thành một minh chứng sống động cho một nét văn hóa cung đình đặc biệt của triều Nguyễn.


