Lễ tế Xã Tắc vốn có cội nguồn từ Trung Hoa cổ đại, được du nhập vào nước ta từ thời phong kiến. Ở Việt Nam, nghi lễ này xuất hiện từ các triều Lý – Trần, nhưng phải đến thời Nguyễn (1802 – 1945) mới thực sự đạt đến đỉnh cao về quy mô và tầm vóc, trở thành một trong những đại lễ quan trọng bậc nhất của quốc gia, chỉ sau lễ tế Nam Giao.
Tại Huế, đàn Xã Tắc được dựng vào năm 1806 dưới triều vua Gia Long, tọa lạc ở phía Tây kinh thành, gần dòng sông Hương. Công trình mang đậm triết lý âm dương – ngũ hành khi thiết kế với nền vuông tượng trưng cho đất (Xã) và vòng tròn tượng trưng cho trời (Tắc). Sử liệu trong Đại Nam thực lục còn ghi chép rằng chính vua Gia Long đã chủ trì buổi lễ đầu tiên tại đây, gửi gắm ước vọng quốc thái dân an, mùa màng tốt tươi.

Dưới các triều vua kế tiếp như Minh Mạng, Thiệu Trị, lễ tế ngày càng được hoàn thiện, với sự tham gia của hàng trăm quan lại, nhạc công và vũ sinh, tạo nên khung cảnh trang nghiêm bậc nhất chốn cung đình. Đến triều Bảo Đại, nghi lễ vẫn còn được duy trì cho đến năm 1945, trước khi bị gián đoạn bởi chiến tranh. Từ thập niên 1990, lễ tế đã được phục dựng như một phần quan trọng của Festival Huế, góp phần bảo tồn và tôn vinh giá trị di sản cung đình. Lịch sử Lễ tế Xã Tắc ở Huế không chỉ phản ánh ảnh hưởng sâu sắc của Nho giáo mà còn cho thấy sự sáng tạo, thích ứng với bản sắc Việt Nam, khi các yếu tố dân gian địa phương được khéo léo đưa vào trong nghi thức trang trọng này.