Vua Khải Định (1885 – 1925), tên thật Nguyễn Phúc Bửu Đảo, lên ngôi năm 1916 khi mới 31 tuổi, trở thành vị vua thứ 12 của triều Nguyễn. Thời kỳ trị vì của ông diễn ra trong bối cảnh đất nước nằm dưới sự bảo hộ của thực dân Pháp, khiến hình ảnh của ông gắn liền với nhiều tranh cãi – từ sự phụ thuộc vào Pháp đến lối sống xa hoa, khác biệt so với các vị vua tiền triều.
Khải Định mang trong mình một tư duy cởi mở và hiện đại hơn. Ông chọn cách kết hợp tinh hoa văn hóa phương Tây với truyền thống Việt Nam, và điều đó được thể hiện rõ nét nhất trong công trình lăng tẩm. Ngay từ khi lên ngôi, ông đã ấp ủ xây dựng một lăng mộ vừa mang tính cá nhân, vừa phản ánh bối cảnh lịch sử đặc biệt thời Pháp thuộc.

Ngày 4/9/1920, công trình Lăng Khải Định chính thức được khởi công tại núi Châu Chữ (xã Thủy Bằng, Thừa Thiên Huế) và kéo dài đến 1931 mới hoàn thành. Việc thi công do Tiền quân Đô thống phủ Lê Văn Bá chỉ huy, với sự góp mặt của nhiều nghệ nhân tài hoa như Phan Văn Tánh, Nguyễn Văn Khả, Ký Duyệt, Cửu Sừng… Tuy nhiên, để có kinh phí, vua Khải Định đã xin chính quyền bảo hộ Pháp tăng 30% thuế điền trên cả nước một quyết định gây nhiều bất bình và bị sử sách phê phán nặng nề. Vị vua này đích thân chọn vị trí xây dựng theo phong thủy trên sườn núi Châu Chữ (sau đổi thành Ứng Sơn) và giám sát từng công đoạn. Vật liệu được nhập khẩu từ nhiều nơi: sắt, thép, xi măng, ngói Ardoise từ Pháp; gốm sứ và thủy tinh từ Trung Quốc, Nhật Bản. Nhờ đó, lăng mang vẻ đẹp giao thoa độc đáo, vừa Á Đông vừa Tây phương.
So với các lăng tẩm triều Nguyễn, Lăng Khải Định có diện tích nhỏ (117m x 48,5m), nhưng nổi bật với sự pha trộn nhiều phong cách kiến trúc: Ấn Độ, Roman, Gothic, Phật giáo cùng nét truyền thống Việt Nam. Lăng gồm 127 bậc thang dẫn lên 7 tầng sân, với Cung Thiên Định là trung tâm linh hồn nơi đặt tượng đồng và mộ phần của vua.

Bên trong Cung Thiên Định, không gian được tô điểm bằng nghệ thuật khảm sành sứ tinh xảo cùng các bức phù điêu và họa tiết truyền thống như tứ thời, ngũ phúc, bát bửu. Điểm nhấn ấn tượng nhất là ba bức bích họa “Cửu Long Ẩn Vân” trên trần, do nghệ nhân Phan Văn Tánh thực hiện bằng cả tay và chân, thể hiện kỹ thuật bậc thầy mà đến nay vẫn khiến giới nghiên cứu ngưỡng mộ.

