Lăng Khải Định – còn được gọi là Ứng Lăng, là nơi an nghỉ của vua Khải Định (1885 – 1925), vị vua thứ 12 của triều Nguyễn. Công trình được khởi công vào năm 1920 và chỉ hoàn thành vào năm 1931, tức sau khi nhà vua băng hà. Điều đặc biệt là toàn bộ thiết kế lăng tẩm đã được chính vua Khải Định phác họa khi còn sống, qua đó phản ánh rõ nét gu thẩm mỹ tinh tế và cá tính độc đáo của ông: sự hòa quyện giữa kiến trúc truyền thống Việt Nam, phong cách Pháp thuộc địa, cùng những ảnh hưởng từ Ấn Độ và Trung Hoa.
Lăng toạ lạc trên triền núi Châu Chữ, cách trung tâm thành phố Huế khoảng 10km. Nhờ địa thế phong thủy “tựa sơn hướng thủy”, công trình vừa toát lên vẻ hùng vĩ vừa giữ được sự hài hòa với thiên nhiên.

Trong tổng thể kiến trúc ấy, nổi bật nhất là bức “Cửu Long Ẩn Vân”tuyệt tác nghệ thuật nằm trên trần của ba gian chính tại Thiên Định Cung, nơi đặt thi hài vua Khải Định. Đây chính là trung tâm linh thiêng nhất của lăng, được trang hoàng công phu bằng phù điêu, tượng đồng và những mảng khảm mosaic sành sứ tinh xảo. Bức tranh chín rồng ẩn mình trong mây không chỉ mang tính thẩm mỹ đỉnh cao mà còn biểu trưng cho quyền lực hoàng gia, sự linh thiêng và khát vọng vĩnh cửu của nhà vua.
Theo các tài liệu lịch sử, Ứng Lăng là công trình duy nhất trong hệ thống lăng tẩm triều Nguyễn áp dụng kỹ thuật mosaic châu Âu kết hợp với khảm sành sứ Việt Nam, tạo nên vẻ đẹp độc bản, vừa Đông vừa Tây, vừa cổ điển vừa hiện đại.


