Lăng Minh Mạng, còn gọi là Hiếu Lăng, được xây dựng để tưởng nhớ vua Minh Mạng (1791–1841), vị hoàng đế thứ hai của triều Nguyễn. Là con trưởng của vua Gia Long, ông trị vì từ năm 1820 đến 1841 và dành nhiều năm tìm kiếm vị trí phong thủy lý tưởng cho nơi an nghỉ của mình. Công trình khởi công vào tháng 4/1841, ngay sau khi vua qua đời, và hoàn tất năm 1843 dưới thời vua Thiệu Trị. Tên gọi Hiếu Lăng do vua Thiệu Trị đặt, vừa thể hiện đạo hiếu, vừa phản ánh tư tưởng Nho giáo và dấu ấn của một giai đoạn hưng thịnh, khi đất nước mở mang bờ cõi và chấn hưng giáo dục, văn hóa.
Việc xây dựng lăng huy động hơn 10.000 thợ thủ công và binh lính, do các danh thần như Nguyễn Tri Phương và Hà Duy Phiên giám sát. Năm 1993, công trình được UNESCO công nhận là một phần của Quần thể Di tích Cố đô Huế. Ngày nay, Lăng Minh Mạng không chỉ là nơi an nghỉ vĩnh hằng, mà còn là minh chứng cho tài nghệ kiến trúc, quy hoạch và nghệ thuật của Việt Nam thế kỷ XIX.




