Từ thuở hồng hoang, khi con người còn nương tựa vào thiên nhiên, tín ngưỡng nguyên thủy đã trở thành sợi dây gắn kết tâm linh của người Quảng Bình với đất trời. Trước khi những tôn giáo lớn du nhập, niềm tin của cư dân nơi đây, bao gồm cả người Bru - Vân Kiều và Chứt, hướng về những vị thần của rừng núi, sông suối, trời đất. Những cơn mưa rào, dòng sông hiền hòa hay cánh rừng đại ngàn không chỉ là quà tặng của tự nhiên, mà còn là hiện thân của thần linh, được người dân tôn thờ qua bao thế hệ.
- Thờ cúng tổ tiên: Không chỉ là nghi lễ, mà còn là cách con cháu gửi gắm lòng thành kính, biết ơn đối với ông bà, cha mẹ đã khuất, những người đã gieo mầm sự sống và chở che qua bao thế hệ. Như một dòng chảy bền bỉ từ quá khứ đến hiện tại, tín ngưỡng này kết nối thế hệ trước với thế hệ sau, giữ trọn đạo hiếu và niềm tin vào sự che chở của ông bà, tổ tiên.
- Tín ngưỡng phồn thực: Trong những lễ hội dân gian, dấu ấn của tín ngưỡng phồn thực vẫn còn lưu lại qua các nghi thức cầu mùa qua lễ hội trỉa lúa, mong mỏi sự sinh sôi nảy nở.
Ở giai đoạn này, tín ngưỡng của người Quảng Bình mang đậm tính cộng đồng, tự nhiên và gần gũi, chưa có tổ chức rõ ràng như các tôn giáo về sau. Thế nhưng, chính từ nền tảng ấy, đời sống tâm linh nơi đây dần hình thành và phát triển qua từng thời kỳ, hòa quyện cùng dòng chảy lịch sử.
