Chợ Ba Đồn, hay còn gọi là chợ Đồn, là một trong những ngôi chợ cổ nhất của Quảng Bình, gắn liền với lịch sử hình thành vùng đất này từ thời Hậu Lê. Tên gọi "Ba Đồn" bắt nguồn từ ba đồn lính do Chúa Trịnh lập ra để quản lý và bảo vệ khu vực: đồn Trung Thuần (Trung Ái), đồn Phan Long (Quảng Lưu) và đồn Xuân Kiều. Ban đầu, chợ chỉ là một điểm họp đơn sơ dưới tán cây cổ thụ lớn tại làng Phan Long, nơi quân lính và người dân tụ họp để trao đổi hàng hóa, vui chơi và giao lưu. Qua thời gian, chợ dần trở thành trung tâm giao thương sôi nổi, kết nối các làng quê lân cận.

Trải qua bao thăng trầm của lịch sử, từ thời kỳ chiến tranh đến giai đoạn đổi mới, chợ Ba Đồn đã được xây dựng lại khang trang hơn, đặc biệt vào thời Pháp thuộc với năm đình lớn, mái ngói Hồng Ký và nền lát xi măng. Dù chịu nhiều tác động của thời gian và sự phát triển của các trung tâm thương mại hiện đại, chợ vẫn giữ được nét truyền thống độc đáo, trở thành biểu tượng văn hóa không thể thay thế của người dân Quảng Bình.
Dân gian từng truyền tụng câu ca dao:
“Ba Đồn một tháng sáu lần/ Chợ phiên tụ điểm xa gần bán mua”
Câu ca này không chỉ phản ánh sự nhộn nhịp của các phiên chợ mà còn nhấn mạnh vai trò của chợ Ba Đồn trong đời sống kinh tế và văn hóa của người dân địa phương.


